Thuốc Lobeglitazone – liệu pháp bổ sung kiểm soát đường huyết ở bệnh nhân đái tháo đường tuýp 2.

Tổng quan

Bệnh tiểu đường, một căn bệnh mãn tính điển hình, đã đạt đến mức độ dịch bệnh không chỉ ở Ấn Độ mà còn trên toàn thế giới. Người ta ước tính rằng gánh nặng toàn cầu của bệnh tiểu đường loại 2 (T2D) dự kiến sẽ tăng lên 592 triệu vào năm 2035. Có hơn 72,9 triệu ca mắc bệnh tiểu đường ở Ấn Độ vào năm 2017.

Ảnh: minh họa

Metformin được coi là thuốc hạ đường huyết được sử dụng rộng rãi nhất trên toàn thế giới và đối với bất kỳ cá nhân nào được chẩn đoán mắc bệnh tiểu đường tuýp 2, Hiệp hội Đái tháo đường Hoa Kỳ (ADA) khuyến cáo điều trị bằng metformin và hemoglobin glycat hóa (HbA1c) phải được duy trì ở mức ≤ 7%. ADA cũng khuyến cáo rằng khi bệnh nhân có HbA1c ban đầu cao (≥ 9,0%), nên sử dụng kết hợp 2 thuốc không phải insulin để đạt được mục tiêu HbA1c. Các nhóm thuốc uống trị đái tháo đường chính bao gồm biguanide, thiazolidinedione (TZD), sulfonylurea, thuốc ức chế đồng vận chuyển natri-glucose (SGLT2), thuốc ức chế α -glucosidase, thuốc ức chế dipeptidyl peptidase 4 (DPP-4) và meglitinide.

Mục tiêu nghiên cứu: Mục tiêu của nghiên cứu hiện tại là đánh giá tính an toàn và hiệu quả của lobeglitazone như một liệu pháp bổ sung cho bệnh nhân đái tháo đường týp 2 (T2D) ở Ấn Độ chưa được kiểm soát đường huyết tối ưu trong bối cảnh lâm sàng thực tế.

Phương pháp nghiên cứu: Nghiên cứu quan sát, hồi cứu, đa trung tâm, một nhánh, được thực hiện trên bệnh nhân đái tháo đường týp 2 người Ấn Độ trưởng thành.

Đối tượng nghiên cứu

- Bệnh nhân nam và nữ người Ấn Độ được chẩn đoán lâm sàng mắc bệnh tiểu đường tuýp 2 chưa được kiểm soát tối ưu (HbA1c > 7% trong vòng 2 tuần hoặc khi bắt đầu) và độ tuổi từ 18 đến 70.

- Bệnh nhân T2D chưa được kiểm soát đường huyết tối ưu trong khi đang được điều trị bằng lobeglitazone một lần mỗi ngày (0,5 mg) như một liệu pháp bổ sung cho các thuốc hạ đường huyết hiện có.

- Tất cả bệnh nhân đều đang dùng một hoặc nhiều loại thuốc hạ đường huyết trong ít nhất một tháng trước khi tham gia. Tất cả những người tham gia đều được chẩn đoán mắc bệnh tiểu đường tuýp 2 trong ít nhất một năm.

- Tất cả bệnh nhân đều được ghi lại tất cả các thông số nghiên cứu theo định kỳ.

Tiêu chí loại trừ: Những cá nhân được chẩn đoán mắc bệnh tiểu đường loại 1, có tiền sử tim mạch hoặc có tiền sử bệnh thận, có tiền sử nhiễm trùng đường tiết niệu sinh dục tái phát, nhiễm toan ceton do tiểu đường hoặc gãy xương trong vòng 6 tháng trước khi sàng lọc thường không chọn bắt đầu dùng một loại thuốc mới, đặc biệt là thuốc thuộc nhóm thiazolidinedione (TZD).

Kết quả

- Cân nặng trung bình của bệnh nhân là 80,78 ± 9,36 kg, với chỉ số khối cơ thể (BMI) là 30,86 ± 4,16 kg/m2. Việc bổ sung 0,5 mg lobeglitazone vào liệu pháp hiện có trong 12 tuần dẫn đến giảm HbA1c có ý nghĩa thống kê (–1,1 ± 0,72, p < 0,005).

- Trong cả 4 nhóm, mức giảm đường huyết tương tự nhau được quan sát thấy mà không có sự khác biệt lớn giữa các nhóm (p = 0,074).

- Ngoài ra, có sự giảm trung bình có ý nghĩa thống kê ở cả glucose huyết tương sau ăn (–71,47 ± 26,73, p < 0,005) và glucose huyết tương lúc đói (FPG) (–47,11 ± 21,45, p < 0,005).

- Người ta thấy rằng BMI của bệnh nhân có liên quan đáng kể đến khả năng đạt được mục tiêu HbA1c được khuyến nghị (57,3% ở BMI 25–30 so với 34% ở BMI > 30, p = 0,0233) và FPG mục tiêu (59% ở BMI 25–30 so với 45,3% ở BMI > 30, p = 0,0112). Trong tổng số bệnh nhân, 35 (9,61%) bệnh nhân báo cáo bị hạ đường huyết và không ai cần hỗ trợ y tế.

Kết luận

Ở những bệnh nhân tiểu đường chưa được kiểm soát tối ưu, khi kết hợp với một hoặc nhiều loại thuốc chống tiểu đường được kê đơn thông thường, lobeglitazone đã cải thiện đáng kể các chỉ số đường huyết và không đường huyết và được dung nạp tốt.

Nguồn: https://journals.viamedica.pl/clinical_diabetology/article/view/101191

TH: DS Nguyễn Thị Như Ngọc
Tổ Dược Lâm Sàng - Khoa Dược